thiên tài huyền linh sư
Huyền Ảo; Linh Dị; Ngược; Phiêu Lưu; Sảng Văn; Tình Yêu; Trọng Sinh; Xuyên Không; Đăng nhập Đăng ký. Home ; Thiên tài bấc đắc dĩ ; Thiên tài bấc đắc dĩ . 0. Your Rating. Rank: N/A, it has 1 monthly view Thế giới của sự khốn khổ Tháng Mười 25, 2021 . Chương 14: Ám ảnh xuất
Thể loại: Võ hiệp + huyền huyễn + xuyên không. Editor: Quế Nhi. Convert: tangthuvien. Nhạc Ương Ương, linh hồn không được đầy đủ, thiếu thốn tình cảm, nhưng là hình nhân xuất sắc nhất hàn mỹ nhất, nổi danh Vô Ưu Đảo. Nhạc Ương Ương, thiên tài tuyệt thế, thiên phú kinh người, lại con chưa trưởng thành đã mất đi toàn bộ, từ thiên tài trở thành phế
Thể loại Huyền Bí - www.a3mga.com - Website đọc truyện tranh online chọn lọc, cập nhật liên tục những bộ truyện tranh mới nhất, hay nhất và hoàn toàn miễn phí. Thiên Tài Tiên Thuật Sư . 10 /10 · 1 đánh gi Giống truyện Quốc sư không sợ hãi. Phương Linh · 1 ngày trước
Thú Cá Thiên Sư Tố Lão Bà. Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ. Đô Thị | Truyện Hay. Convert. 1065 Chương. Tình trạng Đã hoàn thành. Bị nữ hán tử cũng truy, bất đắc dĩ a, càng bất đắc dĩ chính là, nữ hán tử vẫn là đẹp đẽ đáng yêu Tiểu la lỵ. Phổ thông sinh viên đại học
Xuyên Qua Chi Linh Thực Sư vô địch đại lão sắp xuất thế LUYỆN ĐAN Xem thêm Audio Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Tài Tiểu Vương Phi Đây được xem như là phần 2 của bộ truyện Phàm Nhân Tu Tiên với cốt truyện là tích xưa về một Hàn Lập khuynh đảo Tiên Giới, một phàm nhân tu đến cảnh giới bất diệt trong truyền thuyết.
lirik lagu desaku yang kucinta beserta not nya. Tại cổ võ thế gia – Tần gia, Tần Ly đang cầm một quả cầu cổ quái trong tay, nàng quan sát nó không chớp mắt. Vật thể này không được làm từ bạc hay vàng, mà nó được cấu tạo bằng một loại tài liệu kỳ dị nào đó chưa từng được thấy qua. Trên mặt khắc những hoa văn phức tạp, có điểm giống hình xăm, dáng vẻ cổ xưa nhưng tinh xảo vô cùng, xinh đẹp dị thường. Đang muốn đưa vật thể lại gần nhìn kỹ hơn một chút, thì bỗng nhiên, ánh sáng đỏ thật chói mắt phát ra từ quả cầu, Tần Ly chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. Nguyệt Diệu hoàng triều – lịch Thiên Nguyên – năm thứ mười Mây đen kéo dài tận chân trời, không khí ẩm thấp nhanh chóng ám vào làn da của mọi người. Trời không còn bóng dáng của gió, mặc dù gió có đi qua, nhưng cũng nhẹ đến mức khó có thể cảm nhận được. Trên đường Phú Dương thuộc Nguyên thành, đâu đâu cũng tràn ngập một cảnh tượng người người vội vàng đến rồi đi, chẳng có mấy ai nguyện ý dừng chân lưu lại đâu đó một chút. Ở một góc khuất bên đường, một vài nam hài Nguyễn gia lấy Nguyễn Kiến Nhân đứng đầu đang vây quanh một nữ hài gầy yếu, không ngừng đấm đá chửi rủa. Nữ hài té trên mặt đất, cuộn mình lại, thân thể không ngừng run rẩy. Cái đầu thú nhỏ màu trắng ở trong lòng nàng cố gắng ngoi lên cắn người, nhưng nó lại bị nàng ôm gắt gao. Gương mặt nhỏ nhắn của nàng ngày càng tái nhợt, đầu cùng thân thể đầy những vết thương lớn nhỏ đang không ngừng chảy máu. Cho dù đau đớn thống khổ, nàng vẫn quật cường cắn môi không để cho mình phát ra một chút âm thanh. "Tiện phôi tử nhà ngươi, Tô tiểu thư coi trọng huyền linh thú này là phúc khí của ngươi, chỉ bằng ngươi mà cũng dám từ chối sao?" Nguyễn Kiến Nhân hung hăng phi một ngụm, trong mắt càng hiện rõ sự tàn nhẫn "Đánh, đánh mạnh vào cho ta, người Tần gia sinh ra đã ti tiện!" Vài nam hài này đều đã đạt đến võ giả sơ kì, so với người lớn bình thường, khí lực tự nhiên mạnh hơn rất nhiều, chỉ một lát sau, nữ hài trên mặt đất đã sắp hít thở không thông. Ở ngoài vòng tròn, một nữ hài khác mặc một thân y phục hoa lệ đầy quý khí, luôn dùng cặp mắt lạnh quan sát động tác của đám nam hài, đầu ngẩng cao đầy ngạo mạn. Thẳng cho đến khi nữ hài trên mặt đất không còn nhúc nhích, nàng mới thong thả chậm rãi nhấc chân đến bên người Nguyễn Kiến Nhân, mặt lại đầy vẻ chán ghét, nói " Tốt, tốt, ả quỷ này bẩm sinh đã làm cho người ta phiền chán, đừng để tiện nha đầu này làm bẩn mắt ta. Lấy vật nhỏ này lấy ra, trở về tẩy rửa sạch sẽ rồi đưa lại cho ta." Ngay lúc bọn họ tăng quyền cước, không ai chú ý tới nữ hài trên mặt đất đã lấy vòng cổ huyền giới ra, trên mặt của vòng cổ lập tức dính đầy máu tươi của nữ hài, đột nhiên "ong ong" lay động. Mấy nam hài nghe nàng ta phân phó, lập tức muốn động thủ đem huyền linh thú ra khỏi lòng của nữ hài, không ai có thể tưởng tượng được người đã không còn hơi thở lại đột nhiên mở mắt. Đôi mắt xinh đẹp lóe lên một tia nguy hiểm bắn thẳng vào tim của bọn họ. Ngay sau đó, hơi thở vốn yếu ớt đột nhiên trở nên khủng bố kinh người, so với thời tiết oi bức ngoài kia lại càng khiến bọn họ khó thở hơn. Đáng sợ nhất không phải là người đã chết đột nhiên có năng lực thở, mà là nụ cười yếu ớt nàng bày ra trên miệng kia. Rõ ràng là cười nhưng so với ác quỷ địa ngục lại càng đáng sợ. Nguyễn Kiến Nhân cùng vài cái nam hài Nguyễn gia chứng kiến một màn như thế, cả người đều run rẩy, ngã ngồi trên mặt đất. Nữ hài váy tím cả người căng thẳng, cắn môi đứng đó. Ý thức dần khôi phục, Tần Ly cảm giác cả người đau đớn giống như bị hủy đi, nàng thử hoạt động một chút thì cơn đau lan tỏa tận xương khiến nàng không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh. Ngẫm lại bản thân đang nghiên cứu một quả cầu Huyền Giới kì dị, đột nhiên, ánh sáng đỏ chợt lóe, nàng liền mất đi ý thức. Tại sao khi tỉnh lại, lại mang một thân trọng thương? Chẳng lẽ ai đó lợi dụng nàng mất ý thức mà ám toán nàng? Là ai dám làm vậy? Vừa muốn quan sát tình huống một chút, trong đầu nàng lại "Ông" một tiếng, vô số đoạn kí ức ngắn dũng mãnh chui vào đầu nàng. Đây là xảy ra chuyện gì? Nguyên thành Tần gia? Một nữ hài chín tuổi cùng tên Tần Ly? Gia gia uy nghiêm và phụ thân từ ái? Nàng là đệ tử Tần gia thường xuyên bị Nguyễn gia bắt nạt?... Hình ảnh xuất hiện cuối cùng là một nữ hài vào rừng rậm đầy hoa rơi nhặt được một huyền linh ấu thú, sau đó ấu thú bị Tô Uyển Nhi Tô gia kinh thành đang du ngoạn coi trọng. Nàng không muốn giao ấu thú ra, chỉ có thể chịu đựng đau đớn. Lúc này Tần Ly mới ý thức được tình huống không đúng, hình như... "Không tệ, năng lực phản xạ thực sự rất mạnh" Một thanh âm lười nhác vang lên trong đầu Tần Ly. "Nếu ta đoán không sai, hết thảy mọi chuyện là do một tay ngươi dở trò quỷ!" Ngữ khí của nàng khẳng định chắc nịch. "Cái này cũng không nên trách nhân gia, tất cả là do máu của tiểu nha đầu kia đã gọi ngươi tới. Nhân gia cũng không ngờ tới chấp niệm của tiểu nha đầu đó lại nhiều như vậy, thế mà có thể giải khai phong ấn giam cầm nhân gia." Thanh âm kia nghe thật vô tội, nhưng nàng nghe thế nào cũng hàm chứa ý tứ vui sướng khi người gặp họa. "Ha ha, nói như vậy là có ý tình cảnh hiện tại của ta một chút cũng không can hệ gì tới ngươi?" Tần Ly mặc dù đang cười nhưng lại làm cho người ta phát run. "Ách, cùng lắm thì nhân gia cho ngươi mượn lực lượng giải quyết bọn họ, vậy là được rồi?" Thanh âm mang ý tứ lấy lòng. Hai người – ngươi một lời, ta mấy chữ – hết thảy đều dùng ý niệm nói chuyện, có điều, cuộc nói chuyện chỉ diễn ra trong một cái chớp mắt mà thôi. Nguyễn Kiến Nhân ngã ngồi ở đó, nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói "Ngươi... Ngươi là người hay quỷ?" "Ngươi nói thử xem?" Tần Ly phát ra âm thanh non nớt khàn khàn nhưng ngữ khí lại lạnh nhạt tự nhiên, nụ cười đạm mạt yếu ớt vẫn như cũ ngự trị bên môi. Ngay khi thanh âm kia biến mất khỏi đầu, Tần Ly không còn cảm thấy đau đớn nữa, một cỗ lực lượng đang không ngừng bành trướng trong cơ thể nhỏ yếu, xung quanh thân thể đột nhiên được bao phủ bỏi một lớp ánh sáng đỏ thật quỷ dị lại như ẩn như hiện, màu đỏ đậm dần, tỏa ra bốn phía. Nàng đứng dậy, thoát khỏi mặt đất, xương cốt kêu "răng rắc", nhưng không hề gây trở ngại cho động tác của nàng, mà ngược lại càng khiến nàng cảm thấy thoải mái. Lúc này, người nàng đầy máu tươi, thân hình tàn tạ, huyền linh ấu thú màu trắng ở trong lòng nàng cũng nhiễm màu máu của nàng, nhìn qua khiến người ta không khỏi hiểu nhầm nó cũng mang một thân máu chảy đầm đìa. Động tác của nàng một loạt nhìn thong thả dị thường, bước đi thong dong, thuận tiện, nàng chữa những chỗ bị trật khớp. Nam hài Nguyễn gia không ngừng lùi về phía sau, rốt cục cũng không kiềm chế được sự sợ hãi trong lòng mà kêu to "Quỷ a, quỷ a!" – dứt lời cả đám chạy loạn cả lên, mặc sức mà chạy về hướng trước mặt mình. Tần Ly đưa ngón tay chỉ một cái vào hư không, những nam hài đang chạy trốn lập tức bất động, sau đó, ngón tay khẽ ngoắc, bọn chúng lại ngã trở về chỗ cũ. Một sợi dây tỏa ánh sáng đỏ được kết bằng linh lực buộc bọn nam hài vào một chỗ. Nàng chậm rãi tiến về phía Tô Uyển Nhi. Tô Uyển Nhi sắc mặt trắng bệch, khi nàng ta thấy bọn nam hài bắt đầu chạy trốn, nàng ta cũng muốn chạy, nhưng nàng ta giống như bị một cái gì đó níu trụ lại, muốn động cũng không động được. Hại chân nàng ta kịch liệt run rẩy, không thể khống chế. Bộ dáng cao cao tại thượng vừa rồi sớm đã sụp đổ không còn. Nhìn động tác của Tần Ly, nàng ta cắn môi "Ngươi... ngươi muốn làm gì?" Tần Ly từng bước tiến đến trước mặt nàng, cách một khoảng thì ngừng lại. Nàng không lên tiếng, chỉ nhíu mày nhìn đối phương. Tô Uyển Nhi nắm chặt váy, mồ hôi từng giọt chảy xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn kiều diễm tái nhợt một mảng như tờ giấy trắng "Hồ ly, nói cho ngươi biết, ta... ta không sợ ngươi, ta là huyền linh sư." Lúc này nhớ tới bản thân là một huyền linh sư sơ cấp, sắc mặt Tô Uyển Nhi mới thoảng tốt lên một ít, nhanh chóng triệu hồi huyền linh thú của mình đi ra. Huyền linh thú của Tô Uyển Nhi là huyết bàng nhện cấp ba, phần bụng có ba đốm trắng, thân hình đỏ đậm, tám cái chân bày ra thế chân vạc. Hai cái càng cực kỳ ngạo mạn không ngừng múa may, đôi mắt tham lam nhìn chòng chọc Tần Ly đang đứng ở phía đối diện, tựa hồ nghĩ đến phải như thế nào mới có thể đem nàng nuốt vào bụng, ăn vào sẽ rất no nê! Tần Ly nhìn đến Huyết Bàng khổng lồ, nàng xì cười một tiếng "Thật sự là người như thế nào thì nuôi thú như thế nấy, nghe người ta nói sủng vật thường rất giống với chủ, xem ra đúng là có chuyện này! Ha ha, thật không tệ, rất xứng với ngươi!" "Uyển Nhi tiểu thư, sai Huyết Bàng cắn chết ả!" Nguyễn Kiến Nhân đang bị trói vốn là kẻ ngu si, nhìn thấy Tô Uyển Nhi triệu hồi huyền linh thú, tinh thần chợt phấn chấn. Tần Ly quay đầu nhìn hắn đầy ẩn ý, hắn lập tức thành thật không dám làm càn ngoan ngoãn cúi đầu xuống. "Thế nào? Sợ hãi ư? Chỉ cần ngươi đem thú nhỏ kia cho ta, ta sẽ lo lắng mà tha cho ngươi một mạng. Bằng không, thì làm đồ ăn cho Huyết Bàng đi!" Tô Uyển Nhi khôi phục khí thế cao cao tại thượng. Tần Ly thật sự hết chỗ nói rồi, nàng bật cười một tiếng. Trong lòng nàng, thú nhỏ vừa muốn nháo đòi ra ngoài hận không thể một ngụm cắn thật mạnh vào Tô Uyển Nhi, một đôi mắt chuông đồng trừng trừng nàng ta. Tần Ly vỗ vỗ lưng thú nhỏ, trấn an "Ngoan, đừng nóng vội, ta sẽ không đem ngươi đi. Vật nhỏ, ngươi đáng yêu như thế, sau này theo ta đi!" Tô Uyển Nhi thấy nàng trưng ra bộ dáng không muốn giao huyền linh thú, cắn răng "Huyết Bàng, đi, cắn chết nàng ta. Cắn mạnh vào, nàng ta sẽ là bữa tối của ngươi." Huyết Bàng nghe mệnh lệnh chủ nhân liền "Bá" một tiếng rồi xông ra ngoài. Vung càng cứng như thiết chuẩn bị no nê. Ngay tại thời điểm vọt đến phía trước Tần Ly, đột nhiên dừng lại một chút, ánh mắt tham lam biến thành mê hoặc, dường như có cái gì đó khiến nó do dự. Tần Ly nhìn thấy nó đột nhiên dừng lại, trong lòng cũng cảm thấy có điểm kỳ quái, xem ánh mắt của nó dường như đang nhìn vật nhỏ. Vật nhỏ cảm nhận ánh mắt của Huyết Bàng, cả người đều bắt đầu xù lông. Đúng lúc này, phía chân trời đột nhiên phát ra vài tiếng sấm, trong nháy mắt mưa bắt đầu đổ như trút nước, cọ rửa thú nhỏ trong lòng Tần Ly một hồi, máu bê bết trên cơ thể trôi theo dòng nước rơi xuống đất. Huyết Bàng tựa như bắt gặp cái gì đó vô cùng đáng sợ, "vèo" một tiếng, lập tức lui về bên người Tô Uyển Nhi. Tần Ly hiểu được đại khái là Huyết Bàng sợ hãi tiểu thú. Vừa rồi Huyết Bàng còn do dự có lẽ là do tiểu thú nhiễm mùi máu tươi của mình khiến hơi thở của tiểu thú không còn tinh thuần. Hiền tại lại được mưa rửa sạch, hơi thở lại tinh thuần hơn rất nhiều. Xem ra huyền linh thú này không hề đơn giản, trở về nghiên cứu kỹ một chút. Tô Uyển Nhi vốn đã khó chịu vì phải dầm mưa, tâm tình rất bức bối, giờ lại thấy Huyết Bàng không công kích, ngược lại còn hoảng hốt trốn về, nàng ta lại càng nóng nảy. "Đồ vô dụng!" Tô Uyển Nhi vận khởi linh lực, một màu đỏ nhạt toát ra, biến thành trường tiên quất lên lưng của Huyết Bàng. Tần Ly đứng ở đó, nhàn nhạt nhìn về phía Huyết Bàng "Xem ra chủ nhân của ngươi không hề yêu thương ngươi rồi!" Tô Uyển Nhi đánh mất mặt mũi, tạm thời không thể động Tần Ly, cắn răng bỏ lại một câu "Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi chờ đó!" Tần Ly vận khởi một cỗ linh lực kéo Tô Uyển Nhi về, trói nàng chung với lũ nam hài, nói "Chúng ta chậm rãi chờ, hiện tại các ngươi chịu khó ở đây hứng mưa cho thanh tỉnh một chút đi." Tô Uyển Nhi âm ngoan trừng mắt Tần Ly, nhưng nam hài Nguyễn gia thì yên tĩnh hơn rất nhiều. "Ngươi cứ như vậy buông tha cho bọn họ?" – trong đầu nàng lại vang lên âm thanh kia, ngữ khí có chút tò mò. "Gấp cái gì? Trốn không thoát!" Tần Ly dùng ý niệm trả lời. Vài đứa nhỏ muốn giải quyết không khó, nàng không quên bọn chúng còn hai gia tộc chống lưng phía sau, nhất là Tô gia, hiện tại còn chưa phải là thời điểm giải quyết. Trong lòng Tần Ly luôn có cỗ oán hận, không cam lòng, còn có tình cảm day dứt, nàng biết đây không phải là cảm nhận của bản thân, mà là oán niệm còn lại của linh hồn trong cơ thể này. Nàng nhíu nhíu mày, thở dài. Xem ra nếu không làm cho Tần Ly cũ triệt để an tâm, nàng sẽ không rời đi. Nàng mặc niệm an ủi Người chờ xem, bọn họ còn chưa có xong đâu, đừng nóng vội.
Thể loại Võ hiệp + huyền huyễn + xuyên khôngEditor Quế NhiConvert tangthuvienNhạc Ương Ương, linh hồn không được đầy đủ, thiếu thốn tình cảm, nhưng là hình nhân xuất sắc nhất hàn mỹ nhất, nổi danh Vô Ưu ĐảoNhạc Ương Ương, thiên tài tuyệt thế, thiên phú kinh người, lại con chưa trưởng thành đã mất đi toàn bộ, từ thiên tài trở thành phế bị vứt bỏ một nữa linh hồn tan thành mây khói, thân thể hình nhân hoàn mỹ bị phá hủy trùng sinh chiếm được nàng… Nàng quyết định một lần nữa tìm cho mình một chủ nhân!Tiểu hình nhân hết sức ngây ngốc, không u không buồn không lo âu, không nóng không vội không liều nhân không cần nàng làm sao bây giờ? Dù sao đã hạ xuống nhận thức a. Tổn thương gân mạch không thể tu luyện? Dù sao cũng còn có Tiểu Bạch có tiền không có dược không có vũ khí? Dù sao nàng vẫn liên tục rất nghèo ách. Sau đó …Chủ nhân thì ngược lại dính lấy nàng, tu vi cao thâm trở thành thiên tài, tiền bạc đan dược vũ khí cái gì cũng có. Sau đó muốn làm cái gì đây? Kỳ thật đây hết thảy chỉ là bắt trọng ấn bị hủy, ma thần trở về, ma tướng chung quy. Nàng cuối cùng sẽ đi đến vị trí thuộc về của nàng, cầm lại tất cả thuộc về của nàng, kẻ phản bội ta, giết không tha!【 Cái gì là yêu 】Mỗ yêu nghiệt hỏi “Tiểu bao tử, biết cái gì là yêu sao?”“Biết”Yêu nghiệt hai mắt sáng ngời “Thật sự biết? Vậy ngươi nói cái gì là yêu?”“Tựa như chủ nhân yêu ta giống nhau”Yêu nghiệt kinh ngạc, nguyên lai Tiểu Bao Tử thật sự biết, không đợi hắn cao hứngTiểu Bao Tử tiếp theo lại nói một câu, “Sẽ mua cho ta thực nhiều mứt quả.”Yêu nghiệt sợ run một chút, sau đó nổi giận “Về sau không cho phép ăn mứt quả!”Tiểu Bao Tử vẻ mặt uất ức, nàng làm sai cái gì?【 Hình nhân quá ngây thơ 】Chủ nhân yêu nghiệt phải tắm rửa,ngoắc tay nói “Tiểu Bao Tử, lại đây chà lưng”Mỗ Bao Tử chạy qua, sau đó nghi hoặc “Chà lưng vì cái gì phải cởi y phục ta?”Yêu nghiệt nhếch môi cười, phong tình vạn chủng “Ta giúp ngươi chà lưng.”Mỗ Bao Tử cười chớp mắt “Chủ nhân thật tốt.”Quần chúng không đành lòng cũng không dám nhìn thẳng, đều che mắt cảm thán “Nhạc Ương Ương, ngươi có thể hay không không cần khờ dại như vậy, coi chừng sẽ bị ăn luôn, thật sự sẽ bị ăn luôn!”Yêu nghiệt ánh mắt lạnh nhạt đảo qua “Xen vào việc của người khác” Một chưởng!!!
Raw + Converter ngocquynh520Edit Lam LinhĐộ Dài 1131 trangThể Loại Cổ đại, huyền huyễnTiến Độ Chậm Giới thiệuNàng vốn tiểu thư con vợ cả của gia tộc cổ xưa, nhưng lại bởi vì chiếc vòng tay kỳ quái nàng liền trở thành cô nhi, lớn lên nơi đáy vực không một bóng là phế vật vạn năm không gặp, nàng là như thế nào gặp được kỳ thư, thu được Thần Thú, từng bước đi lên ra khỏi đáy vực vốn bị ngăn cách với người đời?Nàng vốn là nữ thần Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên, một cuộc đại chiến xảy ra, thân thể bị hủy diệt, linh hồn luân hồi, một khi chuyển thế, nhấc lên Phong Vân vô có một du hồn quỷ dị là bằng hữu, có một đôi tuệ nhãn như châu có một cực đoan Kiếm Linh nha đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng người của Kiếm Linh ngẩng lên nói với nàng "Chủ nhân, ta là Sát Lục chi kiếm, máu tươi có thể tăng lên phẩm chất của ta."Nàng có một Huyền thú bản mạng rất cường đại, hắn khí phách ngang ngược nhưng nói một lời nhu tình làm nàng nở rộ, Sương, chúng ta cùng chung sinh mạng, linh hồn tương khế, đời đời kiếp kiếp cũng phải ở chung một hướng về sư phụ quyền cao chức trọng nói "Sinh mạng so với mặt mũi quan trọng hơn."Nàng còn có một người vừa là địch nhưng cũng vừa là bằng hữu, người kia là một mỹ nam phong hoa tuyệt Y diễm diễm, tử nhãn xâu xa, có thể nhìn thấy hết thảy thế gian Phương là đại tế ti trẻ tuổi nhất Thần điện, hắn cao quý ưu nhã như gió xuân. Hắn nói "Đây là lựa chọn của ta, không có quan hệ gì với nàng, bất luận kết quả là gì, ta đều có thể tiếp nhận."Thân mang nguyên tố ánh sáng thế nhân đều cấm kỵ, nàng không thể không giấu tài,Thân mang Chí Tôn Huyền Khí thế nhân đều mơ ước, nàng không thể không cẩn thận đề phòng,Mặc dù thận trọng, nhưng vẫn gặp phải gia chủ thế gia đối với nàng lừa gạt," Huyền thú cường đại như vậy, ngươi không xứng có được."Mặc dù cẩn thận, nhưng nàng vẫn gặp phải Thánh nữ xinh đẹp âm ngoan hiểm ác, "Dám cướp nam nhân của ta, ta muốn ngươi sống không bằng chết!"Mặc dù thiên phú trác tuyệt, nhưng nàng vẫn gặp phải đan dược Tông Sư lòng dạ hẹp hòi, bị hắn vu tội." Ngươi chính là tên trộm, trộm Thượng Cổ thần đan của bản đại sư. Còn nói là do mình luyện, ngươi cho rằng Thượng Cổ thần đan là cải trắng ven đường sao?"Âm mưu biến hóa kỳ lạ, đường đi hiểm ác, hãy nhìn xem người nào có thể bồi nàng tới được đảo Hoàng đời như bàn cờ, sóng to gió lớn, hãy nhìn xem nàng làm thế nào bước từng bước một đi lên trên mặt vị thần cường đại không thể chiến thắng, nàng ngạo khí nhướng mày, có cừu báo cừu, có ân báo ân, bản cô nương nhất định phải Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên này!
Tần Ly là một thiên tài võ cổ. Nàng hiện tại chính là gia chủ của một thế gia bậc nhất. Trong lúc nghiên cứu quả cầu Huyền giới, muốn khám phá ra bí mật ẩn sâu trong đó, nàng vô tình lại xuyên không, đến một thế giới khác. Nàng xuyên vào một cô nương cùng tên họ với mình, mà hiện tại thân phận của nàng chính là nữ nhi mới chín tuổi của Tần gia ở Nguyên Thành, thời đại này thống trị là hoàng triều Nguyệt Diệu. Nàng nhớ lại tình hình lúc đó, không hiểu sao đường đường là gia chủ mà bản thân lại bị đánh lén, không có chút đề phòng nào. Mà chính lúc nàng bị người sát hại đó, máu nàng vẩy lên quả cầu Huyền giới. Có lẽ nào chính máu tươi đã kích thích, phá giải phong ấn của quả cầu? Cuối cùng trong đây ẩn chứa bí mật gì? Ha ha, cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của linh hồn Huyền Hỏa, tuy chỉ còn lại tàn hồn nhưng không thể khinh thường... Từ nay về sau nữ hài vốn nhu nhược lại bộc lộ tài năng, thề phấn đấu để bảo vệ Tần gia. Cực đại lục là thiên hạ của võ giả cùng huyền linh sư, là nơi cường giả đứng đầu! Luyện công pháp, luyện đan dược, luyện vũ khí, gây dựng thế lực khắp nơi, kiếm tiền,... Nàng làm hết thảy mọi thứ vì nàng muốn có khả năng bảo vệ người của mình. Đối với những người thật tình đối đãi với nàng, nàng dùng tính mạng để kết giao. Nhưng nếu xúc phạm nàng, đối nghịch nàng, gây tổn thương đến người nàng để ý thì đừng trách nàng tâm ngoan thủ lạt, không từ thủ đoạn! Nàng nhất định phải dẫm đạp lên hết thảy địch nhân! Gia gia cùng phụ thân vì nàng mà kiêu ngạo.
thiên tài huyền linh sư