thì ra ông thẳng như này
Lam U Niệm nói thẳng, bây giờ nàng đã xem Phong Dực Hiên là người quan trọng nhất, cho nên mới nói như vậy. Phong Dực Hiên nghe xong vô cùng vui vẻ, hận không thể cười ra tiếng. Phong Hạ Kỳ và Kinh Vô An cũng nhìn nhau cười, rất thích tính cách ngay thẳng này của nàng.
Đọc truyện Thì Ra Ông Thẳng Như Này Tác giả: Tuyên Lê Trạng thái: Hoàn thành Số chương: 45 Chương cuối: Chương 45 Thể loại: Sủng Đam Mỹ Thì Ra Ông Thẳng Như Này Đánh giá : (4.75/5) Giới thiệu Người ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì có. Lỡ đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu nổi.
ĐỘT QUỴ 🍂 Khi có người bị đột quỵ, hãy hết sức bình tĩnh. Cho dù bệnh nhân đang ở đâu, cũng không được di chuyển. Vì nếu bị di chuyển, các mạch máu não sẽ vỡ ra. Hãy giúp bệnh nhân ngồi tại chỗ và giữ không cho bệnh nhân bị ngã, rồi bắt đầu chích cho máu chảy ra. Nếu bạn có sẵn một cây kim
Ảnh chân dung ông chủ điện Kremlin chiếm trang bìa tuần báo L'Obs với dòng tựa lớn « Putin, quả bom người ». Ông « bạn thân » họ Tập thì ngự trị trên trang nhất Courrier International, tay cầm quả địa cầu, được chạy tít « Trung Quốc, sự thống trị của Tập Cận Bình
Cập nhật Full nhanh nhất Thì Ra Ông Thẳng Như Này tác giả Tuyên Lê trên Top Truyện Tranh thuộc thể loại Đam Mỹ, Sủng. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp Giới thiệuNgười ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh
lirik lagu desaku yang kucinta beserta not nya. Giới thiệu Người ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì có. Lỡ đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu nổi. Tôi tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ? Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1]. Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu. —— Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp pr0. Tôi Hờ hờ, chắc tao không? Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm. … Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ? CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụ Hai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho nhau. Một câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí.
Tiết toán đầu tiên, cả lớp rạp ra bàn như ngả dạy toán bất lực với đám ngu lâu khó đào tạo này, “Tôi ở trên nói ra rả ra rả mà các cô các cậu ở dưới không nghe câu gì, đến lúc trong đầu rỗng tuếch thì lại trách thầy trách cô nhớ.”Học sinh dưới lớp bật cười rinh rích.“Hay lắm đấy mà cười. Cái gì cũng không biết mà dám mở miệng ra cười! Im lặng hết cho tôi.” Thầy toán nói, “Hạ Hà, dậy mau, lên bảng giải câu này.”Bị Hứa Đa huých cùi chỏ, Hạ Hà, người vẫn nằm gục ra bàn suốt từ lúc chuông reo đến giờ chậm rãi đứng bảng là một bài số Hà đứng trước bảng đen, tự tin phóng khoáng múa ra hai chữ “Bài giải”.Sau đó, hắn tỉnh bơ quay sang hỏi thầy giáo, “Đoạn sau em chịu rồi, thầy cho em một điểm được không ạ?”Lại một trận cười ầm ĩ vang lên.“Dễ thế mà cũng không biết làm, có thấy xấu hổ không?” Thầy nhìn về phía Hứa Đa đang ngoác mồm cười to có một linh cảm nhiên, ánh mắt của thầy lướt qua Hứa Đa, vèo phát bay thẳng đến chỗ tôi ở góc trong cùng.“Bạn mới, em đó, lên bảng giải bài này.”Tôi bước lên bảng dưới cái nhìn như khoan lỗ của Hạ Hà, gần như là cầm phấn viết luôn mà không cần suy nghĩ. Tôi không viết “bài giải” nữa mà dùng luôn của Hạ lớp lặng phắc như xong, Hạ Hà nhìn chằm chằm tôi với ánh mắt rất ngạc dễ thế này mà không biết làm, tôi cũng rất ngạc nhiên toán nhìn tôi bằng ánh mắt hiền từ.“Em tên gì?”“Đoàn Tinh Ngôn ạ.”Thầy nói, “Cả lớp nhìn lên đây, các bước giải bài này cực kỳ chuẩn, có thể được điểm cao nhất. Cả lớp tham khảo bạn Ngôn nhé.”“Vâng vâng vâng.” “Gút chóp.” “Quá tuyệt vời luôn.” Các bạn vô hồn hò reo.———–Buổi chiều có tiết thể dục, do lớp có khá nhiều bạn chuyên về thể dục thể thao nên toàn bộ lớp 10 đều được sử dụng phòng thay Dục đã nói cho tôi biết trước vị trí của phòng thay đồ, tôi cầm theo bộ thể thao đến đến cửa, tôi nghe thấy Hứa Đa nói bên trong, “Cái lùm mé, sao Đoàn Tinh Ngôn có thể giải được bài khó thế nhở?”Tôi … Đó không phải là một câu hỏi cơ bản đến không thể cơ bản hơn được à?Người khác lên tiếng, “Mày quản được người ta à.”Là thanh âm của Hạ Đa “Tao tò mò thôi mà, nếu cậu ta là thánh học thì sao lại bị phân vào lớp bọn mình nhỉ?”Trịnh Dục đáp, “Chắc trúng tủ bài kia.”Hứa Đa “Mày nói chuẩn đấy, nhìn cậu ta cũng không giống hội giáo sư lắm, sách giáo khoa sạch bóng, còn bọc bìa nữa, bệnh hình thức.”Bọc bìa sách mà là bệnh hình thức, logic gì ảo ma vậy?Tôi đẩy cửa bước Hà điềm nhiên như không liếc tôi, Trịnh Dục ngượng ngùng gật đầu với Đa cười khan hai tiếng, “Ông cũng đến thay quần áo à ha ha.”Tôi gật đầu, đứng trước một dãy tủ, bắt đầu cởi đồng phục học Hà thúc giục, “Thay xong chưa? Lượn thôi.”Kế đó tôi nghe thấy tiếng đóng thể dục lớp được chia thành hai nhóm là nhóm bóng rổ và nhóm bóng chuyền. Tôi được phân vào nhóm bóng không thích chơi bóng rổ cho trai vận động chẳng khác gì những chiếc bánh bao vừa mới ra khỏi lò, tỏa ra đủ loại mùi vị. Một đám đực rựa tranh nhau một quả bóng chắc chắn sẽ không tránh khỏi tiếp xúc thân thể, điều này khiến tôi cảm thấy không thoải nên tôi chỉ cưỡi ngựa xem hoa giả vờ lắc lư vài cậu trai còn lại thì rất nghiêm túc và rất nhiệt tình với môn thể thao này, tập trung toàn bộ sự chú ý vào quả bóng trên Đa bỗng nhiên hét to, “Ây Ngôn, bắt lấy!”Tôi ngơ ngác quay đầu, vừa định giơ tay đỡ, Hạ Hà đã xoay mình cướp bóng trước mặt tôi, thực hiện động tác ba bước ném rổ tiêu chuẩn, bóng vào Hà ngoảnh lại liếc cái gì mà gì? Khịa à?Đám con trai đội bên tươi cười giòn giã chạy ra đập tay với Hạ Đa vỗ đùi, “Ai nha Ngôn, sao ông lại ngớ ra thế?”Lòng tự trọng của tôi rục rịch rồi, tôi phải nghiêm túc lại đó tôi bắt đầu nhắm vào Hạ Hà, hắn bị tôi đuổi ráo riết nên không thể ghi bàn thường xuyên như trước được nữa. Mặt hắn lộ ra vẻ bất lực, còn lòng tôi thì bừng lên một trận đã quá pepsi không thích tôi, tôi càng làm cho hắn khó Hà là chủ lực của đội kia, bị kèm chặt thế này thành ra tạo cơ hội cho Trịnh Dục bên tôi liên tục ghi bàn, tỷ số dần được kéo Đa vỗ vai tôi, “Làm tốt lắm!”Đồng đội của Hạ Hà tìm được cơ hội để chuyền bóng cho hắn, song đã bị tôi theo dõi sát làm một động tác giả, nhưng thực chất là lùi lại và ném bóng cho một người điều lúc lùi trọng tâm hắn không vững, loạng choạng lùi về sau. Tôi lập tức dừng bước chân, song cơ thể vẫn duy trì quán tính ngả về trước và ngã về phía Hạ nghe thấy tiếng kêu cảm thán của các bạn xung may là có Hạ Hà làm đệm lót nên mặt tôi không bị hôn mà hình như có gì đó sai sai…Đều là con trai, rất nhanh tôi đã nhận ra mặt mình đang úp vào chỗ là một bộ phận rất yếu ớt và nhạy cảm, Hạ Hà sẽ không bị sao chứ… Chỗ đó của hắn không tỏa ra mùi gì kỳ lạ, có thể đoán được bình thường rất thích sạch sẽ…WTF tôi điên cmnr, tôi đang nghĩ cái vẹo gì thế?Tôi chống hai tay xuống đất tính ngồi dậy, đám con trai thấy thế vội vàng chạy đến ba chân bốn cẳng nâng tôi mấy người qua đỡ Hạ Hạ Dục hỏi tôi, “Không sao chứ?”Tôi, “Không sao.” Chỉ là đầu gối của tôi hơi đau, lòng bàn tay cũng bị trầy xước. Cái tôi lo lắng hơn là “đôi pin” của Hạ Hà kìa, nếu hỏng tôi cũng không bồi thường nổi Hà đã được đỡ ngồi dậy, mặt mũi ửng hồng bất con trai xung quanh thấy chúng tôi không sao thì bắt đầu cười ầm lên, “Hahahahaha, chúng mày thấy không, thằng Ngôn úp mặt vào dái thằng Hà!”Còn có thằng cha hỏi tôi, “To không cu?” “Mùi gì thế?”Đám này vô vị thật tò mò thế thì tự qua úp mặt vào là biết ngay viên thể dục đến xử lý, cho tôi và Hạ Hà nghỉ ngơi, còn những người khác tiếp tục đánh chậm rãi đi tới, ngồi xuống cạnh Hạ Hà, “Cậu không sao chứ?”Hạ Hà né tránh ánh mắt tôi, “Không sao, ông thì sao?”“Tôi cũng không sao,” Tôi đáp, “Xin lỗi nhé.”Hạ Hà nói, “Xin lỗi gì chứ, là tôi liên lụy ông mà.”Tuy hắn nói thế nhưng tôi vẫn cảm thấy có lỗi, nếu không phải tôi đột nhiên nhiệt huyết dâng trào thì hắn cũng sẽ không bị ngã như không khí đột nhiên trở nên gượng may thầy thể dục đến đúng lúc, hỏi chúng tôi có cần đến phòng y tế Hà nói, “Có ạ, tay bạn Ngôn bị xước.”Tâm trạng tôi thoáng phức tạp, không ngờ hắn lại nhìn thấy, chứng tỏ là người khá tinh và Hạ Hà im lặng đi đến phòng y tế, cô y tế bôi thuốc vào tay tôi và xịt thuốc vào cùi chỏ Hạ ra khỏi cửa phòng y tế, tôi ngập ngừng hỏi Hạ Hà, “Cậu… chỗ đó ổn chứ?”Hạ Hà sửng sốt, khuôn mặt màu lúa mạch đỏ lên với tốc độ bàn thờ, nói nhanh, “Không sao.”Rồi lập tức quay người đi mà chẳng nhìn tôi lấy một ngờ hắn còn biết xấu mà cái này đúng là xấu hổ thật.————Buổi tối Hạ Hà không qua phòng khác, mà dựa vào đầu giường cắm mặt nghịch di đánh răng rửa mặt xong chuẩn bị lên giường ngủ, bỗng nghe thấy Hạ Hà bảo, “Ê Đoàn Tinh Ngôn, add wechat đi.”Tôi hơi bất ngờ. Không phải hắn không thích tôi à, sao lại chủ động bảo add wechat?Hạ Hà bổ sung thêm câu, “Lớp trưởng bảo tôi add ông vào group lớp.”“À.” Tôi lấy di động quét QR wechat của WeChat của Hạ Hà chỉ độc một chữ “Hà”, ảnh đại diện là hình một chú chó Alaska, chắc là nhà hắn thuận tay lướt qua vòng bạn bè của hắn, phát hiện Hạ Hà đã đăng status một phút trước –【 Anh em trai thẳng chọc trời 】Tên này bị thần kinh giật linh tinh à, chuyện này cũng đăng lên wechat làm vẹo gì. Như kiểu có mình mi là trai thẳng, còn người khác thì đếu phải báo có tin nhắn mới, Chu Lam Lam gửi cho tôi một đường link.【Chấn động địa cầu, văng qua lục địa! Học sinh chuyển trường đè XH xuống đất hôn!】Học sinh chuyển trường là tôi, XH chắc là Hạ Hà?XH viết tắt của Xia He – pinyin của Hạ Hà nha các ôngVốn lúc đầu tôi không cảm thấy gì, song giờ bị cái tít nói như kia khiến cảm giác xấu hổ bỗng chốc choáng ngợp đầu óc đăng có nội dung như này【Tiết thể dục chiều nay của mị, vì bảo vệ riêng tư nên mị sẽ không nói tên lớp đâu, nói chung là một trong mấy lớp học thể dục chiều thứ năm đó. Đúng lúc mị lên cơn vã nên chạy đến lớp 10 để ngắm cho đỡ dĩ XH và Cá hấp cũng đủ cho người ta phê hơn hất cùn rồi, ấy nhưng không ngờ học sinh mới chuyển đến lại đỉnh của chóp đến thế! Lạnh lùng cấm dục, da trắng đến phát sáng… Khí chất ôi thôi the best! Cái lùm mía sao con gái lớp 10 hên thế không biết, gato vailoz!】… Tôi phát hiện con gái có xu hướng thích phóng đại khi ở trên 2【Ok ok đừng lái nữa cua vào trọng tâm đê thớt ơi】Lầu 3【Học sinh chuyển trường nào thế? Có phải cũng học nghệ thuật không? Lập team đi khảo sát sau giờ học ngày mai nào chị em ơiiiii】Chủ thớt【Muốn biết thông tin học sinh chuyển trường vui lòng đi thẳng ra cửa quẹo trái, cảm ơn. Bớt xàm ngôn đi, dzô chủ đề chính này chị em. Con trai lớp 10 chia thành 2 nhóm đấu nhau, XH và học sinh chuyển trường ở hai đội hai chiến tuyến. Vốn dĩ tình văn hình chẳng khác gì ngày thường, tức cơ bản là sân nhà của XH và Cá hấp. Học sinh chuyển trường được mỗi cái mặt đẹp chứ trình bóng rổ đúng là cùi bắp, đội XH dần vươn lên dẫn nửa trận đấu, Hứa bấy bì chuyền bóng cho học sinh chuyển trường, XH thấy thế lập tức vươn người cướp bóng. Lát sau, thế trận đã xảy ra biến hóa. Học sinh chuyển trường dần rũ mùi phèn và bắt đầu kèm sát sao XH, điều kỳ lạ là XH cũng xảy ra dị biến, như kiểu sợ ấy, cái trò kèm cặp tiểu học này mà cũng không phá nổi】Lầu 5【Ngửi được mùi gian tình, nụ cười dần trở nên thiếu đạo 6【Tui đoán như vầy, XH cướp bóng của học sinh chuyển trường, học sinh chuyển trường dỗi thế là tỏ ý “em tuk á, dỗi á” cho XH biết. XH chiều chuộng cho ẻm kèm mình, bụng nghĩ thua bóng không sao, để bạn trai thua mới chết. Đó, chắc là tình thú của các cặp đôi đấy chị em】Lầu 7【Đại ka trường x Học sinh chuyển trường mlem mlem! Kí lùm mía gato cạn lời thật sự. Trí tưởng tượng của họ đã bay ra khỏi trái đất, vươn đến tầm vũ trụ thớt【Chị em bình tĩnh bình tĩnh đã, đjnk kount vẫn còn ở phía sau. Thấy XH chơi bất thường, Cá hấp đã dẫn đội bạn nhanh chóng vượt lên dẫn trước về tỷ số. Đồng đội chuyền bóng cho XH nhưng học sinh chuyển trường lại ngó lom lom như hổ rình mồi, có thể thấy được XH bấy giờ đã có phần sốt ruột, ảnh bèn lùi lại một bước và chuyền bóng cho người khác, đúng lúc này dị biến xảy ra ——XH lùi không vững ngã ngửa ra sau, học sinh chuyển trường đứng đối diện cũng theo quán tính mà ngã sấp mặt về phía trước. Sau đó! CAO TRÀO ĐẾN!!!Mặt của học sinh chuyển trường vừa vặn úp vào háng của XH!!! Lúc đó mị suýt thì hú tiếng chó đấy chị em ạ!!! Định mệnh sao có thể chuẩn xác một cách vô lý nhưng đầy thuyết phục như thế chứ!!!】Tôi cũng muốn biết tại sao nó lại chuẩn xác một cách vô lý nhưng đầy thuyết phục như thế 9【Quá kích thích, máu mũi chầm chậm chảy 10【Huhu mị không được chứng kiến mhu mhuuuuu! Cảm giác như đã bỏ lỡ 1 tỷ mhuuuuuuuuuuu]Lầu 11【Ảnh minh là thế này đúng không chủ thớt?】Tôi nhấn vào bức ảnh mà lầu 11 gửi… là ảnh vẽ 2 người que y xì ràng chỉ là nguệch ngoạc mấy nét, sao tôi lại có thể ngửi thấy mùi 18+ thế tôi không thể nhìn được vị trí của mình và Hạ Hà khi đó, thế nhưng bây giờ trong đầu tôi lại đột nhiên hiện lên một hình mệnh nó chứ lầu 11… đúng là thiên tài phái tả thực.—————Hạ Hà is nhật ký【Cái đinh công mệnh sao lúc đó anh mày lại cửng vậy hả?!!!】
Topic về sau thế nào tôi không nhìn kỹ, đa phần đều là sự tưởng tượng không biên giới của các cô nàng liêm sỉ bằng không. Tôi muốn nói cho các cô ấy biết là các cô vẫn đang là trẻ vị thành niên đấy, đua xe trái phép cẩn thận bị cảnh sát tuýt còi thoát đường link này ra vì Chu Lam Lam đang điên cuồng spam wechat sao?】Lam【Chuyện dư lào đại ca?】Lam【Tại sao chuyện lớn như thế mà huynh không kể cho đệ nghe vậy hả?】Lam【Đệ không còn là hảo đệ của huynh nữa ư?】Chuyện này to lắm à? Thật không hiểu nổi sao cô nàng lại sồn sồn lên như tình ngã xuống thôi】Chu Lam Lam đau khổ rên rỉ,【Úp mặt vô háng thật má ôi! Why tui lại không được chứng kiến chớ! Ông trời ơi xin hãy cho con một cơ hội được chứng kiến sự ra đời của CP real đi huhuhu!!!】Vô Lam Lam lại gửi thêm sticker,【Muahahahhahah tên CP của ông cả Hạ Hà là “Tinh Hà”, nó lại là hợp lý vãi chưởng】Tôi thật không ngờ, chỉ mới chuyển trường được một tuần thôi mà tôi đã sở hữu một tòa cp trong diễn đàn của trường độ khủng khiếp thật tôi đã hiểu status kia của Hạ Hà, chắc chắn thằng chả đã đọc được topic tỏ lòng anh em mình đều là trai thẳng đích thực, tôi tặng cho status của hắn một like, sau đó tắt đèn đi lúc nằm xuống, tôi thoáng thấy Hạ Hà quay lại liếc tôi một nhìn thoải đã sớm miễn dịch với ánh mắt không mấy thiện cảm của hắn sáng, tôi tự động dậy đi vệ sinh, thấy chăn của Hạ Hà lại rơi xuống tiện tay nhặt lên rồi đắp lại cho gì khác hơn ngoài lo bạn cùng phòng sẽ bị cảm hay sốt siếc gì đó. Trừ ngày đầu ra thì hôm nào hắn cũng mặc quần áo đi thể tôi hơi có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, không thể nhìn nổi chăn rơi loạn xạ dưới nên nằm trên hai tiếng sau, tôi tỉnh và thấy Hạ Hà không còn trên giường nữa. Điều này rất bất thường, bởi mỗi sáng lúc tôi ra ngoài đều thấy hắn vẫn đang ngủ tít thò nhà vệ sinh đang đóng, bên trong vẳng ra tiếng nước sau Hạ Hà bước ra, tay cầm theo cái sịp ướt sũng, trông như vừa mới giặt là con trai, tôi hiểu. Chẳng trách hôm nay hắn dậy sớm Hà có vẻ hốt cả hền khi thấy tôi, thốt lên “ông dậy rồi à”, sau đó không liếc tôi cái nào mà chạy nhanh ra ban tôi biết mộng tinh nên xấu hổ? Tôi tưởng mặt thằng chả dày lắm chứ.———–Trước khi vào học buổi chiều, Hạ Hà thu bài tập tiếng Anh của cả lớp hắn bước đến chỗ tôi, để tránh hắn phải mở miệng bảo thì tôi đã chủ động nộp vở bài tập cho Hà lẳng lặng nhận thu của bạn khác thì hi hi ha ha, đến lúc thu tôi thì lại bày đặt lạnh chính là phân biệt đối sực nhớ mình chưa viết nhãn vở, muốn lấy lại vở bài tập để bổ khi tôi chìa tay ra, Hạ Hà bỗng di chuyển, sau đó bàn tay tôi chuẩn xác nắm lấy bàn tay Hà lập tức rụt tay như bị điện bài tập của tôi rớt thẳng xuống tác của Hạ Hà rất nhanh gọn lẹ, tất cả những chuyện này chỉ xảy ra vỏn vẹn trong một cái chớp mắt, cơ bản là tôi còn chưa kịp làm ra phản ứng gì, bàn tay vẫn gượng gạo dừng giữa không khí xung quanh như ngưng vài người ghé mắt nhòm qua, nhưng do không biết đầu đuôi câu chuyện nên lại quay mặt về, chung quanh ồn ào trở có tôi và Hạ Hà là vẫn đang sững người trong sự im lặng lúng nhìn chằm chằm cũng nhìn trân trân tôi, mặt mũi lộ rõ vẻ kinh nghĩ vẻ mặt tôi lúc đó chắc hẳn xấu Dục hạ giọng nói, “Này Hà, mày quá đáng rồi đấy.”Hạ Hà tức khắc cúi người nhặt vở bài tập của tôi lên, “Xin lỗi, tôi…”Không chờ hắn nói hết câu, tôi đứng dậy, không buồn liếc hắn đi thẳng ra cần ra ngoài hít khí trời một lúc để bình tĩnh lại không biết diễn tả tâm trạng của mình lúc ấy như nào. Xưa giờ luôn là tôi ghét bỏ người ta, chứ chưa từng nghĩ sẽ có một ngày mình bị ghét bỏ như này. Nhưng cho dù tôi có ghét ai nhiều đến đâu đi nữa, vì phép lịch sự, tôi cũng sẽ không thể hiện cảm xúc của mình rõ ràng như hồ Hạ Hà vẫn luôn bá vai quàng cổ với Hứa Đa, Trịnh Dục và vô số người khác, duy chỉ có tôi là tránh như tránh tôi có độc à?Hắn đã từng nghĩ đến cảm nhận của tôi chưa?Tôi thề sẽ không bao giờ để ý đến tên này lang thang không mục đích ở sân trường, mãi đến khi chuông vào tiết vang lên mới về Hà ngoảnh lại nhìn tôi, tôi phớt lờ lát sau, trên bàn tôi xuất hiện một mẩu không thèm nhìn, vo thẳng nó rồi ném vào thùng Hà liếc thấy, lại ngoảnh bỗng cảm thấy bóng lưng hắn có phần cô đơn. Tôi nghĩ nhiều thật, sao có thể chứ, hắn như thế thì cô đơn cái nỗi gì?Một lát sau, trên bàn tôi lại xuất hiện một mẩu giấy giấy này không được gập lại mà để phẳng, chữ hiện lồ lộ ra nên muốn phớt lờ cũng đó viết,【Tôi không cố ý】Không cố ý…Chính sự vô ý như thế mới càng làm người ta tổn thương đấy. Hắn đây là ghét tôi từ tận trong xương luôn hắn xin lỗi làm gì? Dù gì sau này hai người chẳng coi nhau như người dưng nước lã, nước sông không phạm nước giếng, thế không phải tốt à? Trông hắn nào có giống kiểu người thích duy trì hòa bình bên ngoài cũng vo tròn mẩu giấy này rồi ném thẳng vào thùng rác phía Hà dịch ghế về sau một chút, dán sát vào bàn của dịch bàn lùi Hà lại dịch ghế lùi là ấu Đa ngủ dậy, thấy cậu bạn cùng bàn mình và ghế của bạn đã không cánh mà bay. Cậu ta ngơ ngác nhìn xung quanh, còn tưởng rằng mình vẫn đang trong Đa dụi đôi mắt toét nhèm, ngoảnh lại thấy tôi và Hạ Hà, “… Mày lại lên cơn à Hà?”Ghế của tôi sắp dán vào cái tủ cuối lớp rồi, giờ các bạn muốn ra ngoài là phải đi vòng qua mới ra được. Hạ Hà đột nhiên đứng dậy kéo ghế lại, sau đó kéo bàn tôi về chỗ cũng dịch ghế về chỗ, tính rời khỏi cái lớp học làm mình bực bội này, nhưng cánh tay tôi bỗng dưng bị bắt nhìn Hạ Hà bằng vẻ mặt không cảm ngượng nghịu buông tay, hạ giọng bảo “Đoàn Tinh Ngôn, đừng giận nữa mà, không phải tôi ghét ông nên mới thế.”Ban nãy Hứa Đa không có ở đây nên không biết xảy ra chuyện gì, giờ mắt sáng như sao hỏi dồn dập, “Gì gì sao thế sao thế, hai đứa cãi nhau à?”Hạ Hà trợn mắt lườm Hứa hắn quay lại nhìn tôi, ánh mắt thoáng cái dịu đi, “Tôi là kiểu tính cảnh giác cao, chứ không phải nhằm vào ông đâu.”Ha, suýt thì tôi tin rồi Đa bỗng nhảy vào mồm hắn, “Ôi Ngôn, mắt ông ngầu vãi đạn, như đang nhìn một người chết ý.”Hạ Hà mắng Hứa Đa, “Câm mồm cho ông.”Hắn bất ngờ cầm chai nước đang uống dở trên bàn tôi lên, mở nắp ra, cho lên miệng tu ừng ực mấy ngụm.“Ông xem này, tôi không chê bai hay ghét gì ông thật.”Tôi ném thẳng chai nước vào sọt rác, “Nhưng tôi thì ghét cậu, tránh xa tôi ra.”Hạ Hà há hốc miệng, song cũng chẳng nói gì, sải bước ra khỏi phòng Đa nhìn tôi một lúc, sau đó chạy đến chỗ Trịnh Dục buôn dưa lớp được năm phút Hạ Hà mới quay lại, cô Đinh hỏi, “Đi đâu đấy?”Hạ Hà “Em đi vệ sinh ạ.”Cô Đinh bảo hắn mau về chỗ đi ngang qua bàn tôi, Hạ Hà đặt một chai nước lên bàn của giống hệt cái chai mà tôi đã vứt thầm buông tiếng thở dài.————Sau khi tan học, tôi đến hiệu sách bên ngoài trường, tính đợi Hạ Hà về nhà rồi mới quay lại một cậu học sinh môi đỏ răng trắng gọi tôi cậu ta quen ta gọi tên tôi, “Cậu là Đoàn Tinh Ngôn đúng không?”Tôi nhớ rồi, là cậu học sinh đứng cùng Hạ Hà trong nhà vệ sinh hôm ta bảo tên mình là Đổng Nhất Thần.“Cảm ơn cậu về hôm học Tin nhé.”Nghĩ đến Hạ Hà là người tôi lại thấy bực bội, “Không có gì, là tôi chưa tìm hiểu rõ đã nói lung tung.”Đổng Nhất Thần nói, “Không, không, cậu thực sự rất tốt. Tình hình lúc ấy rất dễ gây hiểu lầm.”“Ừm.”“Hạ Hà là người rất tốt, những tin đồn đó không phải là thật đâu.” Đổng Nhất Thần nói, nửa câu sau như đang lẩm bẩm một mình, “Là tớ không tốt.”Nếu là trước đây, có lẽ tôi sẽ tò mò giữa họ đã xảy ra chuyện bây giờ tôi không quan tâm chút nào dù có là Đổng Nhất Thần cắm sừng Hạ Hà thì cũng đếch liên quan gì đến cậu ta nói hết câu, tôi bảo, “Tôi về trường đây.”Đổng Nhất Thần gật đầu, “Vậy tớ cũng về nhà, tạm biệt cậu.”Lúc tôi về đến ký túc xá thì Hạ Hà đã đi rồi, tôi thở phào một hơi, đồng thời cũng thấy hơi mất mát. Tôi mất mát cái quần gì, chẳng lẽ hắn phải ở lại trường tiếp tục quấn lấy tôi đòi xin lỗi?Tối đến căn tin ăn cơm, Hứa Đa và Trịnh Dục bê đĩa cơm của mình rồi ngồi xuống cạnh Đa nói, “Ngôn này, ông còn giận hả?”“Không.” Tôi không muốn thảo luận về vấn đề này thêm Dục nói, “Thằng Hà không cố ý thật đâu, có thể lúc ông chạm đúng lúc nó bị lên cơn, hoặc là nó tưởng ông muốn đấm nó, ông đừng hiểu lầm.”Hứa Đa nói tiếp, “Phải đấy, chuyện có gì to tát đâu, chỉ là tránh ông xíu thôi mà. Đừng giận nữa nha, nóng giận hại thận á.”Hứa Đa nói đúng, chuyện có gì to tát phải chỉ là tôi chạm hắn cái hắn liền né thôi à?Tôi cũng chẳng hiểu sao mình lại để ý đến thế.
Giới thiệuNgười ta bảo tôi là thánh cuồng sạch, tôi thấy bạn cùng phòng tôi mới là thánh cuồng sạch thì đụng xíu xiu vào tay tôi mà thằng chả cũng đếu chịu tổn thương thật sự, tôi có bốc cứt đâu mà bị ghét bỏ thế chứ?Về sau tôi mới biết, thì ra thằng chả không phải thánh cuồng sạch, mà là hội chứng sợ gay[1].Cơ mà sợ tôi làm gì? Tôi có phải gay quái đâu.——Hạ Hà Tao là trai thẳng siêu cấp vjp Hờ hờ, chắc tao không?Hạ Hà Ok, nếu thế thì hai mình sẽ làm vài chuyện mà bọn giai thẳng hay làm.…Tôi …Hey bro, bro chắc là xì trây khác cũng sẽ làm như này chứ?CP Đại ka trường ngáo keo chó công x Học sinh xứt sắc mạnh miệng mềm lòng thụHai cái compa nhưng cứ ngỡ mình là cột điện khai sáng cho câu chuyện kẻm động gớt nước mắt về tình đồng chí.
Thì ra ông “thẳng” như này Tác giả Tuyên Lê Edit Tree Ngoại truyện 4 Ôm cả thế giới vào lòng Hạ Hà lên máy bay sang Anh công tác, bỗng có một bóng dáng quen thuộc ngồi xuống cạnh hắn. Hắn không thể tin nổi vào mắt mình, “Bé cưng, sao em lại…” Đoàn Tinh Ngôn khẽ nhếch môi, “Muốn đăng ký kết hôn không?” ——– Vừa từ Anh về được vài ngày, Đoàn Tinh Ngôn đã nhận được tin wechat của Hứa Đa, 【Anh ơi tiện video call không? Hai người đang không ấy ấy đấy chứ?】 Đoàn Tinh Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, giờ đang là buổi trưa nắng chói chang, trả lời,【… nghe được】 Hứa Đa lập tức gọi video đến, “Anh Ngôn của em, anh có muốn nuôi một bé mèo nhỏ nhắn xinh xắn không?” Một bé mèo nhỏ xíu lông cam ló đầu vào camera, nhìn Đoàn Tinh Ngôn bằng đôi mắt tròn xoe ướt át ngây thơ. Trái tim đã bị trúng tên. Đoàn Tinh Ngôn ngó sang Hạ Hà đang lau sàn bên cạnh. Còn chưa kịp nói gì, Hạ Hà đã bảo, “Nuôi chứ, em muốn nuôi thì nuôi.” Hai người đến nhà Hứa Đa đón bé mèo. Mèo mẹ là một con mèo màu cam lông ngắn rất mập. Ngoài con mà Đoàn Tinh Ngôn nhận nuôi thì hẵng còn ba bé mèo con nữa. Vốn là đẻ được năm bé, nhưng nhà Trịnh Dục đến nhận nuôi một bé rồi. Hứa Đa bắt đầu kể lể giải thích, “Lúc em mới rước bả về nuôi bả không mập thế đâu, bả lại còn ăn khỏe, về sau bụng càng ngày càng to, lúc ý bọn em mới biết là bả có bầu rồi.” “Bả mưu mô ra phết, mới đầu được em cho ít thức ăn thế là đi theo em về nhà, rồi ăn vạ đấy không chịu đi, cứ meo meo lừa gạt lòng thương hại của em… Nào biết bả có bầu đâu, giờ sinh ra một ổ, đứa nào đứa nấy ăn như hổ lốn làm em còn chẳng đủ cơm mà ăn đây này, không biết có đại gia nào tốt bụng bằng lòng cho em cái phong bì nho nhỏ không.” Hạ Hà ngăn cản bàn tay đang chuẩn bị chuyển tiền cho Hứa Đa của Đoàn Tinh Ngôn, “Lại giả đò đáng thương, có gan nói to lên cho Chu Triết nghe thấy đi.” Bé mèo mà Đoàn Tinh Ngôn nhận nuôi là bé nhỏ nhất, đặt tên là Nhẹ Nhàng, hy vọng sau này sẽ không phá tướng như mẹ bé. Nhẹ Nhàng vừa vào nhà, Hạ Hà đã hối hận đến điên, chỉ muốn quay lại thời gian đánh chết cái thằng ngu dốt là mình. Mỗi lần hắn muốn làm nháy, Nhẹ Nhàng đều sẽ ngồi bên cạnh ngó lom lom, sau đó Đoàn Tinh Ngôn sẽ đỏ mặt đẩy Hạ Hà ra. Từ đấy về sau, hễ khi nào Hạ Hà muốn hôn Đoàn Tinh Ngôn, Nhẹ Nhàng đều sẽ vung móng vuốt giáng cho hắn một trận mèo chưởng tàn bạo. Mà nó hôm nào cũng được nằm trong lòng Đoàn Tinh Ngôn, hưởng thụ vuốt ve cưng chiều của Đoàn Tinh Ngôn nữa chứ. Hạ Hà nhìn Đoàn Tinh Ngôn sờ chân mèo, ghen. Ngón tay Đoàn Tinh Ngôn thon dài trắng nõn, đầu ngón tay hồng hào sạch sẽ. Hạ Hà nghĩ đôi bàn tay xinh đẹp ấy chỉ có thể sờ một mình mình thôi, thế mà giờ đây lại bị mồn lèo cuỗm mất. Hắn tủi thân sấn lại gần, “Cục cưng ơi…” “Đừng tới đây, tránh xa ra chút.” Đoàn Tinh Ngôn nói, “Anh dữ quá, nó sợ.” Hạ Hà hận đến nghiến răng nghiến lợi. Mồn lèo đúng là thiên tài diễn xuất, mưu mô hệt mẹ nó. “Bé cưng biết lúc em không ở nhà trông nó như nào không? Đanh đá cá cầy, mặt vênh lên tận trời luôn ý, xong em về một phát lập tức giả bộ ngoan hiền yếu đuối, như kiểu anh ngược đãi nó ý.” Đoàn Tinh Ngôn buồn cười, tên này đúng là càng ngày càng ngốc, lại còn tranh sủng với cả một con mèo. Hạ Hà cùng Nhẹ Nhàng đang kịch liệt trao đổi chiêu thức bằng ánh mắt trên không trung. Hạ Hà Đồ mồn lèo thảo mai thảo mỏ, sớm muộn gì cũng hiện nguyên hình. Nhẹ Nhàng Nhỏ bé đáng thương nhưng có ô dù. ——— Nhẹ Nhàng “Daddy của em vừa đẹp trai vừa dịu dàng, cơ mà nhà em vẫn còn một tên xấu xa lúc nào cũng bắt nạt daddy của em. Đã gặm môi daddy rồi lại còn đẩy xuống giường rồi lột quần áo, sau đó giường sẽ kêu cọt kẹt cọt kẹt rất lâu… Em thấy người của daddy đều bị tên kia gặm đỏ bừng rồi, đồ xấu xa! Em phải bảo vệ daddy của em…” Hạ Hà không đấu lại được con mèo mưu mô này, bèn quyết định gọi sự trợ giúp từ người thân. “Tiện đại ca, tất cả xin nhờ đại ca.” Đê Tiện vừa mới đến nhà, Nhẹ Nhàng đã rúc phía sau Đoàn Tinh Ngôn mà run cầm cập. Trông thấy bé mèo tí hon, Đê Tiện lập tức nhảy bổ vào điên cuồng liếm lông mèo, liếm đến mức khiến Nhẹ Nhàng dại cả mặt ra, sâu sắc hoài nghi mèo sinh. Hạ Hà nở một nụ cười đắc thắng. Liên tiếp mấy ngày sau Nhẹ Nhàng đều bị Đê Tiện cắp đi ngủ, không có cách chạy đến phòng ngủ quấy rầy cuộc sống riêng tư của hai người họ nữa. Hạ Hà trải qua những đêm no nê thỏa mãn. Cơ mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, hôm đó Hạ Hà đang ôm hôn Đoàn Tinh Ngôn, chưa được bao lâu Đoàn Tinh Ngôn đã đẩy hắn ra, “Hôm nay không được, Nhẹ Nhàng đang ở đây.” Hạ Hà ngoảnh lại thì thấy Nhẹ Nhàng đang thảnh thơi nhàn nhã ngồi trên giường hung tợn nhìn hắn. Đê Tiện đã bị mua chuộc thành công, trở thành một “simp” chính hiệu. Nhẹ Nhàng dần dần lớn lên, không còn dính lấy Đoàn Tinh Ngôn như ngày xưa nữa, Hạ Hà cũng không còn tỏ ra bất mãn với Nhẹ Nhàng, một người một mèo hòa thuận sống chung, cả nhà đều vui. Chỉ là… Nhẹ Nhàng tung mình vững vàng đáp lên vai Đoàn Tinh Ngôn, Đoàn Tinh Ngôn cảm thấy vai mình cũng sắp rụng. Anh bế Nhẹ Nhàng lên, “Em phải giảm cân rồi, sao mà lớn nhanh thế không biết…” Hạ Hà nịnh bợ sấn tới mát xa vai cho Đoàn Tinh Ngôn. Một hôm nọ, Đoàn Tinh Ngôn quên mang tài liệu phải về nhà lấy, phát hiện Nhẹ Nhàng đang ngon lành ăn bánh pudding cá ngừ. Vì để kiểm soát cân nặng của nó mà anh chưa bao giờ cho Nhẹ Nhàng ăn mấy thứ quà vặt này cả. Còn là ai mua được nữa, khỏi cần nghĩ cũng biết tỏng. Sau ngày hôm đó, Hạ Hà rơi vào kiếp sống khổ cực ngày ngày giúp mèo giảm cân. ——— Sáng dậy sớm đi làm, Đoàn Tinh Ngôn khẽ khàng bước xuống giường, chăn phát ra tiếng sột soạt. Hạ Hà nghe thấy tiếng vòi nước chảy, Đoàn Tinh Ngôn đang đánh răng rửa mặt. Hôm nào anh cũng sửa sang mình sạch sẽ gọn gàng, không bỏ một ngày nào. Lò vi sóng phát ra tiếng “đinh”, là Đoàn Tinh Ngôn đang hâm nóng sữa. Bữa sáng đôi khi sẽ là sandwich, có khi là cơm nắm… Làm xong bữa sáng, anh sẽ quay lại phòng ngủ gọi Hạ Hà dậy, hai người ăn xong thì cùng nhau đi làm. Đoàn Tinh Ngôn đôi khi sẽ phải làm thêm giờ. Làm xong một ca phẫu thuật đã là mười một giờ tối. Về đến nhà, Hạ Hà với Nhẹ Nhàng, một người một mèo chiếm cứ hai đầu sofa, an tĩnh chìm vào giấc ngủ. Đoàn Tinh Ngôn khẽ khàng tắt TV, bỗng cổ tay bị nắm rồi kéo ngã vào lòng người ấy. “Đánh thức anh à?” “Không em,” Hạ Hà chưa mở nổi được mắt, mơ màng kéo tay Đoàn Tinh Ngôn ấp vào ngực mình, “Sao tay cục cưng lạnh thế này? Chân có lạnh không?” “Không lạnh,” Đoàn Tinh Ngôn đáp, “Dậy vào giường ngủ nào.” Hạ Hà ôm người thương vào lòng, vuốt ve, “Anh không ngủ đâu, chờ em cơ.” “Ừm,” Đoàn Tinh Ngôn nhỏ nhẹ nói, “Thế đợi em tắm xong rồi mình ngủ nhé.” Đoàn Tinh Ngôn tắm xong đi ra, Hạ Hà đã tỉnh như sáo vỗ lên giường, “Qua đây nào bé cưng, nằm xuống ông xã mát xa cho em.” Đoàn Tinh Ngôn nằm sấp xuống giường, Hạ Hà hỏi, “Phê không?” Đoàn Tinh Ngôn “Ừm, xuống dưới một tí.” Tay Hạ Hà rất khỏe, xoa bóp rất sướng, chỉ là đôi khi sẽ cướp cò mà vén quần áo của Đoàn Tinh Ngôn lên rồi vuốt ve vòng eo nhỏ bé mềm dẻo, cùng đôi chân thon dài cân đối… Và sẽ kìm lòng không đặng. Muốn làm chuyện thân mật hơn, Muốn cho chim vào tổ, hợp hai thành một. Hạ Hà cúi xuống liếm vành tai Đoàn Tinh Ngôn, khiến anh phải phát ra tiếng rên rỉ kiềm chế. Chiếc giường phát ra tiếng cọt kẹt. Nhẹ Nhàng ở bên ngoài cào cửa, lo lắng đi qua đi lại. … Sau khi kết thúc, Hạ Hà bế Đoàn Tinh Ngôn đi rửa sạch. Sau đó, Đoàn Tinh Ngôn sẽ vùi mình vào lòng Hạ Hà như một bé mèo nhỏ, lắng nghe tiếng tim đập của người thương, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Hạ Hà thỏa mãn ôm cả thế giới của mình vào lòng. Viên tinh tú sáng nhất trời đêm vô tình lưu lạc xuống cõi trần, vừa hay rơi vào lòng hắn, dòng sông may mắn giữa nhân gian. – HOÀN THÀNH TOÀN BỘ – Tree Xicalo các ông, Bây giờ là một lúc nào đó của một trưa Hà Lội lạnh sun lờ chó thì chưa có mà gấu chó thì đã say gút bai, Tree xin được trân trọng báo tin đã hoàn thành được thêm 1 bộ đam mẽo nhảm chó nữa Thực ra Tree ê đít em nó xong từ hôm 19 cơ nhưng mà bị tụt mood beta nên lai rai đến tận hôm nay Bộ này thì cũng chẳng có gì ha, nhẹ nhàng đáng iu thoi, xem tình yêu gà bông để sưởi ấm trái trym lạnh lẽo mùa đông này. Hình như đây là bộ vườn trường thứ 2 tôi mần thì phải nhỉ, bộ kia là siếc, học sinh láo cá chó sịch thầy như ngóe 🥲 bộ này thì gà bông gà que chua choe hột me. Mà lâu lâu làm vườn trường kiểu này cũng zui phết, dc ê đít cuk suk đúng với bản chất của trê Dị đó, xàm chó thế thoi, tiếp theo là lời cảm ơn nè Cảm ơn sự hỗ trợ về dịch thuật của em gái BuoiHa, em geis SCDN bờ bên kia đại dương ❤ Cảm ơn các ông đã đi cùng Tree từ những ngày đầu, đã like, share và comment động ziên Tree nè Cảm ơn các ông đã đến và đọc một bản edit nhảm chó có thể sẽ có typo, lặp từ, câu cú lộn xào, xàm lồng,… Gấc toẹt zời, xincamon! 133 PM 23/10/2021, Tree.
thì ra ông thẳng như này